Lúc ra ngoài cùng người khác, Tống Vân Hồi rất ít khi nghịch điện thoại, Tần Thư lái xe, cậu liền ngồi ở ghế phó lái ngắm cảnh, thi thoảng lại trò chuyện dăm ba câu cùng đối phương. 
Tần Thư thì nhìn phía trước lái xe, Tống Vân Hồi thì nhìn anh, đã vậy còn nhìn một cách trắng trợn không thèm kiêng dè gì, sau đó cảm khái like một phát: “Đẹp trai.” 
Điểm đến là thành phố láng giềng, nhưng xuất phát từ nhà rất gần, cũng không xa mấy so với khoảng cách đến trung tâm thành phố. 
Sau khi vòng quanh khu nội thành mười mấy phút tìm thấy bãi đỗ xe, hai người cuối cùng dừng xe lại. 
Tối qua đã quyết định xong lộ trình vui chơi, Tống Vân Hồi nhìn bản đồ, tính toán xem làm thế nào để đến địa điểm vui chơi đầu tiên. 
Cậu nghiêm túc nhìn nhìn, cứ như đã sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào, Tần Thư nhẹ nhàng vỗ vỗ mũ cậu, bảo: “Cậu vẫn chưa ăn sáng, đi ăn sáng trước đã.” 
Tống Vân Hồi ngẩng đầu, mắt kính gác trên sống mũi thẳng tắp thoáng trượt xuống. 
Để có thể ngắm nhiều cảnh đẹp, cậu thậm chí đã mang theo cặp kính cận mà bản thân không thường dùng. 
Trang bị rất đầy đủ. 
Tống Vân Hồi cười cười, đáp: “Được.” 
Chung quanh đây vừa hay là phố thương mại, tiệm bán đồ ăn sáng rất nhiều, Tống Vân Hồi vừa liếc mắt một cái, tầm mắt liền bị thu hút ngay. 
Trước hết cậu mua một hộp bánh trôi nhỏ, tự mình ăn một viên, cảm thấy rất ngon, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/2554081/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.