🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Vân Hồi không phải không biết, cậu luôn rất rõ ràng.



Cậu biết Tống Vân Dương - người anh trai luôn mong đợi sự xuất hiện của cậu trong miệng mẹ cậu vẫn luôn căm hận cậu, cho rằng cậu không thoát khỏi liên can với cái chết của mẹ.



Cậu đã từng biện bạch, từng nỗ lực thử giao lưu với ánh mắt vẫn luôn lạnh lùng nhìn mình của người nọ, cảm thấy một ngày nào đó Tống Vân Dương nhất định sẽ thay đổi suy nghĩ của hắn.



Thời thơ ấu ngắn ngủi tươi đẹp ấy đã dạy cậu trở thành một mặt trời nhỏ tích cực, nhưng không ai có thể ôm ấp vài năm tích cực đó cả một đời.



Nỗ lực chung quy vẫn sẽ nhận được kết quả.



Dù rằng kết quả này là thất bại.



Người ở đầu dây bên kia hẳn là còn muốn nói thêm gì đó, Tống Vân Hồi cảm thấy cứ tiếp tục giao lưu như vậy cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, trực tiếp cúp máy.



Gió lạnh bên ngoài vẫn đang lùa thẳng vào phòng, cậu buông di động xuống, vén tóc tai lại, cậu mở to mắt nhìn trần nhà tối mịt, mãi đến khi mắt mỏi nhừ mới chậm rãi chớp chớp.



Không ngủ được.



Đi viết nhạc thôi.



***



Đèn của phòng ghi âm lại sáng cả một tối.



Giấy A4 chất đầy trên đất, một số viết đầy bên trên, một số lại chỉ có một vài ký tự nghệch ngoạc vô nghĩa.



Tống Vân Hồi chậm rãi đứng dậy, trước mắt có chút hoa nhưng cũng chỉ một hai giây, sau đó lại trở lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/2554077/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.