Tắt livestream và mang theo chút đồ đạc, nói tóm lại Tống Vân Hồi cứ vậy mà lên đường. 
Lộ trình diễn ra khá nhanh, chỉ khi đến trạm đổi xe thì cậu mới ghé vào cửa hàng tiện lợi một chút. 
Càng về phía nam không khí càng ẩm ướt, từ lạnh thông thường chuyển sang lạnh ẩm. 
Từ thành phố đến huyện thành rồi đến thị trấn, lúc xuống xe một trận gió lạnh bất chợt phả tới, dù rằng đã đội mũ đeo khẩu trang và mang mắt kính nhưng gió lạnh vẫn lợi dụng sở hở mà thổi qua bên tai, thổi bay những sợi tóc vụn vặt không bị mũ che đi của cậu. 
Tống Vân Hồi đứng tại chỗ co rúm tay lại như mèo nhỏ giấu tay, đợi đến khi ngón tay có thể cử động sơ sơ, lúc này cậu mới móc điện thoại di động trong túi ra. 
Sau khi map đến đây, cũng không còn hiển thị nên đến đích như thế nào nữa. 
Hai cách duy nhất chính là cuốc bộ và lái xe. 
Nhìn nhìn khoảng cách, Tống Vân Hồi nhất thời rơi vào trầm mặc. 
Cậu nhìn bốn phía một hồi, cuối cùng nhìn thấy một ông lão vận một thân quần áo dày cộm đang hút thuốc trên con xe ba gác. 
Tiếp đó cậu liền đi đến chỗ của ông lão. 
"Không có xe khách đến xóm núi đâu, bên kia có xe máy đó," Ông lão nhìn trên dưới Tống Vân Hồi một cái, nói, "Nhưng hôm qua vừa mưa, trên đường toàn là bùn thôi, lái loại xe đó không ổn lắm." 
Ông nói rồi vỗ vỗ chiếc xe ba gác dưới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/2554023/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.