Chương 50
Lộc Dư An ở bệnh viện ngây người vài ngày sau là có thể xuất viện ở nhà nghỉ ngơi, cậu cũng không có trở lại căn hộ của Mạc Nhân Tuyết ở nội thành.
Mạc Nhân Tuyết cách đây không lâu đã sửa sang lại nhà bên cạnh Lý lão đầu, hiện tại đã có thể vào ở, cậu thừa dịp cơ hội này dứt khoát đem đồ đạc trong nội thành chuyển đến bên này, cũng thuận tiện chiếu cố Nhan lão.
Bọn họ vừa về tới nhà, chú hề quất bị mang tới sớm một bước liền xì xì cái bụng nhỏ mập mạp cắn dép lê, ánh mắt sáng ngời nhu thuận ngồi xổm trước mặt Dư An. Từ sau khi Dư An nằm viện, đã rất lâu rồi nó không gặp Dư An.
Dư An nhìn chú hề, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn dáng vẻ vẫy đuôi của nó, động tác chuẩn bị thay giày dừng lại.
Nói thật vẫn có chút cảm động, kéo dép lê từ xa tới.
Tên hề quất kỳ thật cũng không đẹp mắt, chỉ có thể nói bộ dáng tròn vo da trơn như nước so với kiếp trước thuận mắt hơn rất nhiều. Thiếu niên ôm mèo hỏ kêu tên hề quýt thổn thức cảm động nói: "Ba cũng nhớ con." Từ trước đến nay cậu luôn tự cho mình là ba của tên hề quýt.
Mèo con ngẩng đầu hạnh phúc dán vào Dư An.
Hạ Dịch Khiêm đi theo sau Mạc Nhân Tuyết và ca canhìn thấy, nhịn không được khinh thường hừ một tiếng.
Con mèo xấu xí này thật sự am hiểu sâu sắc cái gì là trước mặt một bộ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-khong-lam-nua/3598242/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.