Chương 49
Lộc Dư An phẫu thuật rất thành công, thời điểm cậu từ trong gây mê tỉnh lại, bên ngoài đã là đêm khuya.
Trong phòng bệnh chỉ có tiếng tích tắc của máy móc, cậu nghiêng đầu, liền nhìn thấy Mạc Nhân Tuyết chống trán, ngủ nông ở một bên giường bệnh của cậu, người đàn ông thoạt nhìn có chút mệt mỏi, đuôi lông mày hơi nhíu lại, cậu cực kỳ khó thấy được bộ dáng mệt mỏi của Mạc Nhân Tuyết như thế.
Mạc Nhân Tuyết cũng không phải tính cách dễ dàng thân cận, mà là có chút lạnh lùng khó gần, từ xa nhìn lại giống như là tuyết trên đỉnh núi kia, nhưng không có băng tuyết lạnh thấu xương, thậm chí tuyết kia, đối với cậu mà nói rất ôn nhu.
Cậu nhịn không được nhếch môi, trong lòng dâng lên vui sướng, trước khi vào phòng phẫu thuật, Mạc Nhân Tuyết đã cam đoan với cậu, người đầu tiên cậu nhìn thấy khi tỉnh lại sẽ là anh, Mạc Nhân Tuyết quả nhiên làm được.
Bất luận lúc nào, cậu đều biết cậu có thể vĩnh viễn tin tưởng mỗi một câu nói của Mạc Nhân Tuyết.
Lộc Dư An nhịn không được vươn đầu ngón tay, hơi vẽ trên mặt mày Mạc Nhân Tuyết.
Động tác của cậu rất cẩn thận, như là sợ bị Mạc Nhân Tuyết phát hiện, động tác rất nhỏ cẩn thận cất giấu thứ gì đó càng sâu.
Trong nháy mắt đầu ngón tay cậu tới gần làn da Mạc Nhân Tuyết, ngón trỏ Mạc Nhân Tuyết chống trán rung động không thể nhận ra.
Thậm chí hơi thở của Mạc Nhân Tuyết cũng rối loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-khong-lam-nua/3598241/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.