Một căn nhà xây theo kiểu cũ nằm bình dị giữa lòng thành phố. Dưới mái hiên, một người phụ nữ tuổi trung niên đang ngả người trên chiếc ghế mây, mắt nhắm hờ, tay cầm một cuốn sách nhỏ.
Két, cánh cổng sắt mở ra, một bóng áo trắng chạy vụt vào. Người phụ nữ choàng tỉnh, vội vàng đứng lên giang rộng tay ôm đứa con gái nhỏ vào lòng. Nước mắt đứa bé nhanh chóng thấm ướt vai áo bà.
- Thanh Hiên, Thanh Hiên, bình tĩnh nào.
- Mẹ, con không phải đồ thần kinh, huhu, con không phải đồ điên, hu hu hu - Cô bé khóc nấc lên
- Đúng vậy, đúng vậy. Bình tĩnh lại nào con. Kể mẹ nghe có chuyện gì.
- Đa Đa, đây là mẹ tớ, cậu kể mẹ tớ nghe lũ thằng Lì, thằng Cũn thằng Cợt bắt nạt tớ như thế nào đi - Cô bé khịt mũi, quệt nước mắt, quay sang bên cạnh kéo người bạn mình về phía trước.
- Cháu chào cô ạ.
- Chào cháu, Đa Đa. Cháu kể cho cô nghe xem chuyện gì xảy ra với hai đứa thế?
- Cháu đã dọa chúng nó rồi mà chúng nó không sợ. Chúng nó đem gạo muối đến đuổi cháu. Thanh Hiên vì bảo vệ cháu mà bị chúng nó quây thành vòng tròn trêu chọc ầm ĩ. Trước đấy, cô giáo cũng mắng Thanh Hiên trước lớp là đồ có vấn đề, bảo Thanh Hiên dừng tưởng tượng vớ vẩn lại... Úi - đứa nhỏ đang thao thao bất tuyệt bỗng vội tự bịt miệng mình.
- Cậu... - Cô bé nhăn tít lại - sao lại nói ra vụ đấy!
Hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ngoc-thanh-hien-truyen/1910530/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.