Edit: Zịt cac cac cac
Gần đến 0h, trên đường càng rét lạnh và yên tĩnh. Tốc độ xe của Lý Thanh Đàm không phải rất nhanh, chậm rãi khoan thai, bóng cây lướt qua hai bên con đường.
Dọc theo đường đi, bên tai Vân Nê chỉ có tiếng gió và tiếng động cơ máy xe.
Từ trường học về đến nhà, khoảng cách không phải rất xa. Cổng tòa tiểu khu quen thuộc gần ngay trước mắt, Lý Thanh Đàm thả chậm tốc độ.
Đêm nay, hai người đều có hơi trầm mặc.
Vân Nê tháo mũ bảo hiểm đứng bên cạnh xe, tầm mắt rơi xuống vùng cổ của chàng trai. Đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô giương mắt lên nhìn anh: "Cậu có thể chờ tôi một lúc không?"
Lý Thanh Đàm vẫn ngồi trên xe, một chân chạm đất, nâng tay lên miết miết vành tai bị lạnh đến hơi đỏ lên, giọng nói ồm ồm: "Sao vậy?"
"Tôi có một thứ này muốn cho cậu." Vân Nê cũng không biết nói thế nào, đưa tay đặt nón lên trước xe, giây tiếp theo thì định đi: "Cậu chờ tôi mấy phút, tôi lên lấy cho cậu."
"Ây——" Lý Thanh Đàm nhanh tay lẹ mắt giữ cánh tay cô lại, chóp mũi và hai má đều bị gió thổi hơi đỏ: "Em cùng vào với chị nhé."
Anh để xe vào chỗ đậu xe tạm thời ở bên cạnh, kéo cao áo, cằm không ở bên trong. Hai tay anh đút vào túi áo khoác, đi theo Vân Nê vào tiểu khu.
Khoảng cách đèn đường trong tiểu khu rất xa, có mấy cái có lẽ đã bị hỏng. Trong ánh sáng mờ tối, hình dáng của mấy nóc tòa dân cư như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ne/1153288/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.