Khác xa với lần đầu tiên làm giáo viên luống cuống,sau tám năm xa cách mái trường, lần thứ hai đứng trên bục giảng với tư cách làmột cô giáo dạy Toán, tôi thực sự thấy mình làm rất tốt. 
Càng ngày tôi càng thấy mình rất ra dáng một nhà giáochân chính. 
Tôi nhanh chóng hòa nhập cùng mấy đồng nghiệp trẻtrong phòng. Ngoại trừ cậu thầy giáo duy nhất ra, bốn cô nàng còn lại đều mangtố chất hóng hớt háo sắc rất điển hình của giới trẻ hiện nay. 
Trong đó, danh hiệu hóng hớt nhất phải thuộc về ThôiSa. Nó không những lắm điều mà còn háo sắc kinh khủng, sinh thời hễ thấy giaiđẹp là thèm chảy nước miếng. Học sinh của nó phàm là nam sinh có chút nhan sắcthì cứ không bao giờ phải lo trượt cả. 
Nhìn nó rồi nhìn lại bản thân mình mà tôi lại thấyngậm ngùi, lại thở dài, lại nuối tiếc. 
Năm đó tôi chỉ ham hố có một câu mỹ nam thôi mà về sauhết bất hạnh này đến đau khổ khác nối đuôi nhau ập lên đầu. Đồng chí Thôi Sacùng một lúc thèm khát nhiều nam thiếu niên như vậy mà ngày ngày vẫn bình an vôsự ung dung ngồi chắc chắn trên chiếc ghế giáo viên cao quý, không thể khôngnói thời thế đảo điên cả rồi. 
Một trong những sở thích của Thôi Sa là buổi sáng đếntrường từ rất sớm, ngồi trong văn phòng vừa thưởng thức bữa sáng bổ dưỡng củanó vừa nghiên cứu đủ loại tin tức giật gân trên các báo hằng ngày. 
Sáng nay, vừa bước chân vào văn phòng tôi đã bị tiếnghét chói tai của bốn cô nàng dọa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/3143267/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.