Để tôi yên tâm, Ninh Hiên nói chắc như đinh đóng cột:“Anh sẽ không đoạn tuyệt thật với bố đâu, chỉ hù dọa một chút để ông nhượng bộthôi. Hãy tin anh, nhất định anh sẽ nhanh chóng giải quyết ổn thỏa chuyện này!”Hắn cầm tay tôi, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn Trái tim Trừng Hải, thầm thì:“Nhã Nhã, em không cần nghĩ ngợi bất cứ điều gì, không cần lo lắng bất cứchuyện gì, chỉ việc yên tâm ở lại đây chờ anh! Đợi khi nào anh về chúng mình sẽkết hôn! Nhã Nhã, nhớ nhé, không phải suy nghĩ hay lo lắng gì cả, chỉ chờ làmcô dâu của anh thôi, rõ chưa?”
Tôi mỉm cười gật đầu với hắn. Hôn tạm biệt hắn. Vẫytay tiễn hắn lên máy bay. Trông theo bóng hắn dần khuất hẳn.
Sau đó nụ cười trên mặt tôi cũng theo hắn biến mất.
Không hiểu tại sao nhưng trong lòng tôi đang lờ mờ cómột cảm giác bất an, thấp thỏm không tên.
Cảm giác sự việc có lẽ sẽ không dễ dàng được giảiquyết như vậy. Cảm giác những dự cảm không tốt vẫn luôn quanh quẩn trong lòngtôi.
Có lẽ vì đã xa nhau quá lâu, đau khổ quá nhiều, tôi đãquen sống trong tuyệt vọng nên bây giờ khi hy vọng về một tương lai tốt đẹp vừalóe lên thì tôi lại thấy sợ. Tôi không dám tin khi mình đã chấp nhận số phận,chấp nhận chịu đựng một cuộc đời u ám ngán ngẩm về sau, bỗng vô tình phát hiệnthì ra mình vẫn còn cơ hội được hưởng thụ thứ hạnh phúc tuyệt diệu và rạng rỡnhư ánh mặt trời một lần nữa.
Niềm vui, hạnh phúc, và điều tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/3143254/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.