Mây hôm nay, hễ đầu óc rảnh ra là tôi lại nghĩ đếnchuyện không biết nên cự tuyệt Trác Hạo hay cứ nhắm mắt ừ bừa cho xong.
Đau đầu đến thế mà thời gian chẳng chịu chậm lại lấymột giây, chớp mắt đã cuối tuần.
Sáng thứ Bảy tôi dậy sớm, tắm rửa chải chuốt xongxuôi, nhìn đồng hồ mới có 7 giờ. Còn những ba tiếng nữa mới tới giờ hẹn gặp AnTỷ.
Làm gì để giết thời gian đây! Tôi lấy sách ra đọcnhưng chẳng vào đầu được chữ nào. Lên mạng đọc tin thì như bị mù chữ, hai mắtdán chặt vào màn hình nhưng từ đâu đến cuối vẫn không hiểu gì. Đến khi xemsitcom, chỉ số IQ của tôi dường như hoàn toàn bay biến, chỉ đơn giản là một tậpphim hài mà xem mãi không hiểu hài ở đâu.
Cuối cùng, tôi như một con nhặng xanh say thuốc vật vờđủ hết các xó xỉnh trong căn hộ bé nhỏ của mình. Vậy mà cũng qua được hai tiếngkhốn đốn.
Bước ra khỏi nhà, tôi đành phải thừa nhận một sự thật.
Mình đúng là đứa lừa đảo!
Tôi rõ ràng muốn biết mọi chuyện xung quanh hắn, màmiệng lưỡi vẫn leo lẻo phủ nhận.
Đấy, hôm nay chỉ vì quá nóng ruột muốn nghe từ miệngngười khác xem hắn có bạn gái hay chưa mà tôi đã phập phồng không yên đến ngớngẩn thế này!
An Tỷ nói đúng, còn tiếp tục gạt mình gạt người, nhấtđịnh tôi sẽ phát điên.
Mà có lẽ, trong sâu thẳm đáy lòng, tôi đã phát điên từlâu rồi.
Tôi ngồi đối diện An Tỷ trong tiệm bánh ngọt, trên bànkhông có gì ngoài hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/3143221/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.