Tiểu Điền nói: “Tô Nhã, cậu yên tâm, mình không thấtđức nham hiểm như Đào Tử đâu, không đời nào hỏi mấy câu vô vị gãi ngứa ngoàigiày như thế. Mình rất thẳng thắn. Xin hỏi, cậu làm tình lần đầu tiên lúc baotuổi?”
…
Mẹ ơi! Tôi thấy nó còn nham hiểm thất đức hơn Đào Tửmột trăm lần! Tôi có hóa thành tro cũng không thể cho chúng nó biết bản nươngcáo biệt thời thiếu nữ khi hai mươi mốt tuổi!
Tôi nói: “Tôi vẫn chọn chịu phạt!”
Tiểu Điền cong môi lên nói: “Đúng là, sao hỏi cái gìcũng chọn phạt thế, chẳng thú vị gì cả.”
Tôi lại nốc thêm một ly rượu phạt nữa trong lúc chờđợi đám lang sói bàn bạc hình phạt biến thái dành cho mình.
Đào Tử nói: “Xem ra phải cho Tô Nhã chạy ra ngoài,không thể để nó chỉ mất mặt trước bọn mình thôi. Phải cho nó làm trò đồi bạitrước mặt người khác mới được, cho nó biết thế nào là nhục như con trùng trụcđể lần sau thua không dám chịu phạt nữa, chỉ còn nước trả lời câu hỏi của bọnmình!”
…
Trời! Tôi sai rồi, tôi xin thu lại câu vừa nãy! Thựcra thất đức và nham hiểm nhất trên đời này vẫn là bà già lắm quẻ Đào Tử!
Mọi người đều thấy ý kiến của Đào Tử vô cùng thấu tìnhđạt lý. Sau khi đã xác định phương hướng “cho tôi bẽ mặt trước người ngoài”, cảbọn bèn chụm lại suy tính một hình phạt bệnh hoạn táng tận lương tâm mới.
Tiểu Điền nói: “Tô Nhã, quyết định rồi, vì đây là lầnđầu tiên cậu bước ra khỏi cửa nên bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/3143199/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.