Diệp Từ không lập tức trả lời Đổng Âm mà chuyển tầm nhìn về phía Hà Tiêu, Hà Tiêu tươi cười nhìn Diệp Từ, nói: Sao cũng được mà, anh thấy tất cả đều là bạn bè, ở cùng một chỗ sẽ tốt hơn, bình thường cũng dễ giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng nếu em đã có sắp xếp khác thì tùy em, chúng ta thêm bạn tốt cũng giống nhau thôi. 
Được, nếu anh lập công hội em sẽ gia nhập. Diệp Từ lập tức đồng ý với Hà Tiêu. 
Cô đồng ý không phải vì chuyện ngày xưa với Thiết Huyết Chiến Mâu, mà vì Dịch Thương, Đổng Âm và Lưu Sướng đều muốn gia nhập công hội ấy. Hiện giờ cô không muốn sống cuộc sống một mình của ngày xưa nữa, nên gia nhập công hội nào cũng chẳng quan trọng lắm. 
Mình đã bảo là tiểu Từ sẽ đồng ý mà! Lưu Sướng reo to, ôm chặt lấy cánh tay Diệp Từ, tươi cười rạng rỡ với Dịch Thương và Đổng Âm. 
Diệp Từ cũng cười theo, cả hội vui vẻ tiếp tục dùng cơm. 
Sau khi cơm nước xong xuôi, vì Hà Tiêu có việc bận nên tạm biệt bốn người, Diệp Từ vốn muốn về nhà luyện cấp tiếp nhưng Đổng Âm rủ cả nhóm đến công viên chơi, thế là bốn người cùng đi, thẳng tiến đến công viên trò chơi, hăng say đến tận tám giờ tối mới chịu về. 
Diệp Từ về đến nhà cũng không có lập tức vào game mà theo thói quen gọi điện về cho cha mẹ, sau đó tắm rửa rồi đi ngủ. 
Không hiểu tại sao đêm nay Diệp Từ ngủ rất say, ngay cả đồng hồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh/2185406/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.