[ Mộng Thực Lâu, Vương Đô, An Quốc
[ Tiểu Nhi giải thích từng món cho Vũ Thiên Vân ]Tiểu Nhị : Còn đây chính là rượu độc nhất vô nhị của quán Thanh Dạ Vân Tửu.
Vũ Thiên Vân: Thanh Dạ Vân Tửu sao?
[ Vũ Thiên Vân cầm bình rượu tò mò ngắm ngía ]
Hạ Trác Quân: Ngươi lui xuống đi.
Tiểu Nhị: Dạ, tiểu nhân cáo lui chúc hai vị dùng ngon miệng ạ.
[ Tiểu Nhị rời đi, Vũ Thiên Vân lấy ly rót thử một miếng, cô cầm lên ngửi]
Vũ Thiên Vân: Mùi thơm nhẹ không quá nồng.
[ Vũ Thiên Vân uống thử một ngụm
Vũ Thiên Vân: Ưm...ngọt thanh không đẳng, có vị cay nhẹ nhưng một lúc sao
bị vị ngọt thanh lấn át không cảm thấy cay nữa. Quả nhiên là đệ nhất danh tửu, thật ngon.
Hạ Trác Quân: Vân Nhi cô nương cũng rất là biết thưởng thức mỹ tửu. Nào ta mời cô một ly
Vũ Thiên Vân: Ta cũng kính ngài một ly.
[ Cả hai cùng nhau uống rượu vui vẻ]
[ CHUYỂN CẢNH]
[ Nam Thanh Vương Phủ, Vương Đô, An Quốc ][ phòng An Thiếu Kỳ
[ Sau hai canh giờ áp chế, hàn độc của An Thiếu Kỳ cũng khuyên giảm không
còn phát tác nữa]
An Thiếu Kỳ: Mộc Phi, Mộc Tử
Mộc Tử: Chủ Tử có gì phân phó.
Mộc Phi: Chủ Tử có gì phân phó.
An Thiếu Kỳ: Vũ Thiên Vân về chưa?
[ Mộc Tử ấp a ấp úng nhìn Mộc Phi ]
Mộc Tử: Vẫn chưa ạ.
An Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600964/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.