[ Nam Thanh Vương Phủ, Vương Đô, An Quốc ]
[ Hậu Viện Nam Thanh Vương Phủ
[ Hạ Trác Quân và Vũ Thiên Vân đã giặc xong 20 thau đồ, Hạ Trác Quân đỡ cô đứng dậy ]
Hạ Trác Quân: Nào đứng dậy, cẩn thận chút.
Vũ Thiên Vân: Cảm ơn Điện Hạ.
Hạ Trác Quân: Vẫn Nhi cô nương không cần khách sáo với ta, chúng ta là bằng hữu, cô cứ gọi ta là Trác Quân được rồi.
Vũ Thiên Vân: ta gọi ngài như thế hình như không hay cho lắm...
Hạ Trác Quân: Không sao, ta cho phép, hơn nữa chúng ta là bằng hữu cô không cần để ý quá thân phận của ta.
Vũ Thiên Vân: Nếu ngài đã nói như vậy thì ta sẽ không khách sáo đâu đó nha, Trác Quân công tử~ haha
Hạ Trác Quân: được rồi, Vân Nhi cô nương cứ vào trong thay y phục đi, ta sẽ đứng ngoài cổng chờ cô. Ta sẽ đưa cô đi chơi.
Vũ Thiên Vân: Được
[ Vũ Thiên Vân cười tươi chạy lon ton vào trong phòng, Hạ Trác Quân nhìn bóng dáng cô khẽ cười rồi quay người ra ngoài đợi ]
[ Một Lúc Sao]
[ Hạ Trác Quân đứng dưới mái hiên cùng chiếc xe ngựa của mình. Chợt nghe tiếng của Vũ Thiên Vân hắn quay người lại nhìn ]
Vũ Thiên Vân: Trác Quân, ta xong rồi chúng ta đi thôi
[ Trong ánh nắng mập mờ Vũ Thiên Vân tung tăng chạy ra với nụ cười tươi rực rỡ, cùng bộ y phục màu xanh lam nhạt pha chút trắng, khung cảnh cô vừa bước ra khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600963/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.