[ Trù Phòng, Nam Thanh Vương Phủ, Vương Đô,An Quốc ]
[ Tiếng nổ lớn vang cả Vương Phủ khiến mọi người tò mò, Tiểu Tứ dìu Tiểu La cùng tiến ra xem. Ngay cả Hàn Thiệu Huy sức khỏe yếu cũng được Bạch Ngọc Chi đỡ đi ra ngoài xem thử ]
Tiểu tứ: Có Chuyện gì sao?
Bạch Ngọc Chi: Đã xảy ra chuyện gì vậy?
[ Vũ Thiên Vân và Mộc Tử bị nổ đến ngơ người, cả hai bưng bát canh nóng hổi ra với bộ dạng mặt dính đầy bụi tro và khói đen, tóc rối bời, cả người còn dính những sợi lông gà vừa nảy ở chuồng, Quần áo cả hai đều nhem nhuốc hết cả. Trên tay cả hai cầm bát canh vài cái chén, muỗng và đũa nhìn An Thiếu Kỳ với vẻ mặt ngây thơ ]
Vũ Thiên Vân: Vương…Vương gia.
Mộc Tử: Chủ…Chủ tử à, ngài cũng nếm thử canh đi.
[ Mộc Phi nhìn thấy hai người ở bộ dạng này hắn cười đến nổi không giấu được, tay bất giác bịt miệng lại ]
[ Mọi người đều nhịn không nổi mà cười, Hàn Thiệu Huy nhìn cô cười với ánh mắt trong trẻo, hắn bất giác nói ]
Hàn Thiệu Huy: Vân cô nương thật khả ái.
[ Bạch Ngọc Chi nghe thấy tự hiên trong lòng có chút không vui và đố kị ]
[ Ngay cả An Thiếu Kỳ cũng nhìn cô với bộ dạng thê thảm này mà cười buôn lời trêu chọc ]
An Thiếu Kỳ: Cô đây là vừa đánh lộn với nhà bế xong sao?
Vũ Thiên Vân: cái gì mà đánh lộn chứ? tay nghề của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600955/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.