[ nhà hoang ngoài bìa rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
[ Cô đang uống bình nước của Hạ Trác Quân đưa cho thì An Thiếu Kỳ bước vào, Vũ Thiên Vân và Hạ Trác Quân nhìn hắn ]
Vũ Thiên Vân: ngài sao lại tới đây?
An Thiếu Kỳ: cô chạy lung tung ta phải cất công đi tìm mà cô còn hỏi sao? sao vây? ta đến không đúng lúc phá hỏng bầu không khí rồi sao?
Nội tâm Vũ Thiên Vân:" tên gia hỏa này hôm nay làm sao thế nhỉ, hình như có ai vừa chọc hắn ta hay sao mà nhìn hắn có vẻ không được vui "
[ Cô cười gượng nói ]
Vũ Thiên Vân: à thì...ta chỉ đi cứu người vô tình lạc đường thôi, ngài cũng đừng có để ý, bỏ qua nha haha..
[ An Thiếu Kỳ nhìn cô, cô liền sợ hãi né tránh ánh mắt của hắn không dám dòm ]
Nội tâm Vũ Thiên Vân: " không đúng ah, mình đi cứu người mà chứ đâu có làm gì sai đâu mà lại sợ hắn chứ, sao mình cứ cảm giác như mình chột dạ vậy "
Nội tâm Hạ Trác Quân:" Thú Vị thật, không ngờ tiểu nha đầu này lại là người của An Thiếu Kỳ, xưa nay An Thiếu Kỳ nổi danh không gần nữ sắc, người có thể khiến hắn ta cất công tự mình đi tìm như vậy quả thật rất lạ, xem ra tiểu nha đầu này không tầm thường rồi."
Hạ Trác Quân: Vân Nhi cô nương à, vị này là...
Vũ Thiên Vân: à, đây là An Thiếu Kỳ là bạn của ta. Còn đây là Hạ Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600939/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.