[ Nhà hoang ngoài bìa rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
Vũ Thiên Vân: ây da, Tiểu La,Tiểu tứ ta về rồi đây.
Tiểu tứ: Vâng cô Nương cô về rồi sao, cô xem giúp muội muội ta với, đột nhiên muội ấy lại nôn ra rất nhiều máu.
[ Vũ Thiên Vân bỏ bó củi và bó thuốc xuống chạy đến bắt mạch xem xét ]
Vũ Thiên Vân: Chậc, thân thể của Tiểu La cũng yếu thật, trời vừa tối nhiệt độ vừa hạ xuống đã thế rồi, hmm
[ Tiểu tứ hỏi với vẻ mặt lo lắng ]
Tiểu tứ: muội muội ta có sao không?
Vũ Thiên Vân: hiện tại thì tiểu muội của ngươi không được ổn cho lắm, vừa nảy nhặt củi có thấy một ít thảo dược tốt cho cơ thể của Tiểu La nên tiện tay hái về, Tiểu tứ ngươi giúp ta nhóm lửa và tìm một cái nồi để ta đun thuốc cho Tiểu La.
Tiểu tứ: Vâng, giờ ta sẽ đi ngay.
Nội tâm Vũ Thiên Vân: " tình hình của Tiểu La không mấy khả quan, hiện tại ở nơi hoang sơ chỉ có thể hầm ít thảo dược giúp muội ấy giảm đau thôi. Nếu Muốn trị tâj gốc chứng hàn của muội ấy e rằng sẽ mất một thời gian dài, ta phải suy nghĩ một vài dược liệu có sẵn ở thời này để kết hợp điều trị mới được..."
[ CHUYỂN CẢNH ]
[ Vương Đô,Chợ An Thành ]
[ An Thiếu Kỳ đứng trong một hẻm cụt, vắng người trò chuyện cùng thuộc hạ Bách Nhật Đường, Người này ăn mặt kín đáo, bịt mặt ]
An Thiếu Kỳ: Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600937/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.