Bàn tay đang đặt trên bàn của Bạch thị lập tức nắm chặt lại. 
Khi Phó Minh Hoa nhìn thấy cảnh này, nụ cười trên khóe miệng không khỏi trở nên sâu xa: "Sự tình này không thể dừng lại ở đây, ta sẽ để Phó ma ma điều tra một phen." 
Phó ma ma là lão nhân trong phòng Tạ thị khi đó, bà phụ trách quản lý những việc như thế này. Bạch thị cũng coi như quen biết bà nhiều năm, cũng biết người trong phòng Tạ thị không hề dễ chọc chút nào, lúc này nghe được Phó Minh Hoa vừa nói như thế, bà ta liền có chút thẹn quá hoá giận nhưng chỉ có thể nhẫn nại mà thôi. 
Một tiếng 'hạ nhân" trong miệng Phó Minh Hoa, bà ta nghe tức mà không dám nói gì. 
Bạch thị làm ra hành động này vốn không có lợi mà chỉ có hại, nhưng bà ta vẫn làm như vậy, thủ đoạn lại không cao minh, nếu để Phó hầu gia biết, chỉ sợ nhìn bà ta càng không vừa mắt. 
Vốn cho là Phó Minh Hoa dù biết rõ việc này, cũng sẽ ẩn nhẫn không phát, lại không ngờ cô cháu gái này biết rõ có thể là do bà ta gây nên, nhưng vẫn cứ nhất quyết không tha. 
Quả nhiên không hổ là con Tạ thị sinh ra, mẹ con hai người đều khó ưa như nhau! 
Trong mắt Bạch thị lộ vẻ chán ghét, cố nén giận: 
"Việc này cần gì tới ngươi? Ta tự điều tra là được." Bà ta quay đầu, vẻ mặt không vui: "Thôi được rồi, ngươi cũng đã đi ra ngoài một ngày, cũng đã mệt mỏi, mau mau trở về đi, buổi tối không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-the-gia/1799505/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.