Cung tên bia bắn một lượt chuẩn bị đầy đủ. Mọi người dàn thành một hàng dài nam nữ xen kẽ kiểm tra cung tên. Trong số đó đặc biệt nhất là đội của Dung Nhi Vân.
Nàng gần như chẳng cần phải động tay động chân. Một người một ghế thoải mái nhìn Lã Diên Mục đằng trước, theo sau là viên quan tên thực dài nhớ không nổi.
Trương Bạch Nhiên thấy nàng được sủng ái càng ngày càng tối sầm mặt lại mà tức giận. Nhưng vẫn nhìn về phía Tuyết Mai phu nhân mà gắng gượng nở lấy nửa miệng cười:
"Tuyết Mai phu nhân! Hãy tin ta lần này, tuyệt đối không xảy ra vấn đề!"
Lã Diên Mục bảo hộ nàng ta nâng như nâng trứng chỉ sợ mong manh động phải sẽ vỡ. Nhưng Dung Phủ đâu phải chỉ có một nữ nhân?
Dung Nguyên Thuần cũng là nhị tiểu thư của nơi đấy. Không thể khiến Dung Nhi Vân mất mặt được chẳng lẽ đối với Dung Nguyên Thuần nàng không có biện pháp?
Người bên cạnh Dung Nguyên Thuần là người trong Cấm Quân. Tuy không phải có chức vụ gì đặc biệt quan trọng nhưng là người của Cấm Quân đương nhiên cũng có thể tham gia cuộc thi đầy thú vị này. Hắn cao hơn Nguyên Thuần một cái đầu, vóc dáng không có gì đặc biệt ngoại trừ ánh mắt không trong sáng.
Nhưng đối diện với Yến tiệc này Dung Nguyên Thuần cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng mà tiếp tục giữ trên môi nụ cười như phép tắc lễ nghi đã học được trong Dung Phủ.
Một bước, lại một bước. Ánh mắt của hắn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-ta-nam-giu/2940102/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.