Nói người của Dung tộc xuất hiện trong thành Vạn Uy bàn chuyện không hề sai. Chỉ có địa điểm chính xác hoàn toàn không phải vậy.
Sau khi tiễn Lã Tô Mạnh rời đi, Dung Nguyên Thuần mới quay về Dung Nhi Vân thắc mắc:
"Tỷ tỷ! Người của Dung tộc không phải đã sớm tới Dung Phủ hay sao? Chuyện này từ khi nào chuyển tới tửu lầu phía nam?"
"Bây giờ chuyển tới!"
Dung Nguyên Thuần mang dáng vẻ không hoàn toàn tin tưởng nhìn nàng. Nhưng trái lại, một lời giải thích cũng không có.
Làm cho Dung Nguyên Thuần hiểu chuyện chi bằng làm cho nàng ta tự mình nghi kị tìm hiểu. Mắt thấy, tai nghe vẫn tốt hơn nghe qua lời người khác nói.
Dung Nguyên Thuần đem đồ đã mua quay về Dung Phủ. Tiện đường có ghé qua một gian y quán nhỏ mua thêm vài thang thuốc bắc nấu đại bổ.
Vì là cửa tiệm nhỏ, chỉ bốc thuốc không khám bệnh nên khung cảnh không mấy phần náo nhiệt như những nơi khác. Nhưng trái lại, thái độ vừa thấy khách liền nhiệt tình ra sức khiến người khác phải thêm phần hài lòng muốn ghé lại:
"Vị tiểu thư này! Không biết người muốn mua gì? Là bốc thuốc theo đơn hay là chỉ bốc thuốc?"
Thiếp thân bên cạnh Dung Nguyên Thuần lên tiếng chặn lại sự nhiệt tình bằng ánh mắt nghi hoặc:
"Không cần! Tiểu thư nhà ta chỉ muốn mua vài loại thuốc bắc tốt cho thân thể. Những vị nấu canh vừa hợp!"
Chưởng sự vừa nghe xong liền cười mà gật đầu:
"Như vậy sao?"
"Là ý gì? Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-ta-nam-giu/2940086/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.