Không thể nói rằng cảm ơn cô ấy vì hôm nay đã lươn lẹo để che giấu cho mình được.
Như thấy được vẻ bối rối của Lý Thần, Hoắc An Lan cười tủm tỉm nói: “Được rồi, trêu anh thôi, em biết rồi”.
“Hơn nữa, đây vốn dĩ là chuyện giữa em và Tô Vãn Thanh, còn có anh nữa, chuyện của ba người chúng ta, không liên quan đến người khác, cũng không đến lượt người khác đem chuyện này ra để khiêu khích hay thách thức, kể cả người nhà cũng vậy!”
Hoắc An Lan lúc này chỉ có thể dùng hai từ ‘bá đạo’ để miêu tả.
Nói xong, Hoắc An Lan nảy sinh hứng thú nhìn Lý Thần, nói: “Ở Hồng Kông quả thực có rất nhiều người có vợ lẽ, thật ra ở nội địa cũng vậy, nhưng ở nội thì tinh vi và kín tiếng hơn, không giống Hồng Kông dường như là công khai luôn rồi, thời của ông nội em, vợ lẽ là hợp pháp đấy”.
“Anh nghĩ thế nào?”, Hoắc An Lan hỏi một câu đầy ẩn ý.
“Anh thấy ông nói cũng có lý, chuyện nam nữ, quan trọng phải xem duyên phận. Cuộc sống là sống cho mình chứ không phải sống cho người khác xem, bản thân cảm thấy tốt là được rồi”.
Câu này của Lý Thần, mỗi một từ được thốt ra sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng hai ba lần trong bụng.
Hoắc An Lan trừng mắt nhìn, hậm hực nói: “Đàn ông đúng là chẳng tốt đẹp gì! Biết ngay anh đứng núi này trông núi nọ mà!”
Lý Thần vội vàng nói: “Anh không có ý đó, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372100/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.