Hoắc Chấn Châu hậm hực nói: “Giống nhau được sao? An Lan là con gái của con, là cháu gái của bố, làm sao có thể làm vợ lẽ cho người ta được?”
“Có thể hay không không phải do con hay bố nói là được, phải xem bản thân con bé, An Lan lòng tự tôn rất cao, con bảo con bé làm, nó cũng không chịu đâu, nó tự có cách nghĩ của mình”.
Ông cụ Hoắc trầm giọng nói: “Chuyện tình cảm, con không được phép xen vào. Sau này hai đứa đến với nhau được thì tốt, không đến với nhau được thì cũng không sao, đều là vận mệnh của chính mình”.
Hoắc Chấn Châu có chút không cam tâm, nói: “Nhưng mà, bố…”
Mới nói được một nửa đã bị ông cụ Hoắc cắt ngang: “Con cho rằng trong lòng Lý Thần không có tính toán sao? Chuyện này cấm kỵ nhất là người bên cạnh xen vào, chỉ cần bản thân An Lan tình nguyện, chúng ta làm gì có lý do gì mà trách cứ Lý Thần được. Loại vướng mắc này một khi được sinh ra là có thể chôn vùi cả đời đấy”.
Hoắc Chấn Châu thở dài nói: “Con chỉ là trong lòng cảm thấy không thoải mái thôi, chứ làm gì dám nhúng tay vào? Chuyện này con không làm được đâu”.
“Em đi nhé, bai bai”.
Nhìn chiếc xe chở Hoắc An Lan đã đi xa, Lý Thần thở dài một hơi.
Người xưa đã có câu, không thể phụ lòng người đẹp được.
Nhưng từ đầu đến cuối, cô gái Hoắc An Lan như gần như xa luôn có thể xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372099/chuong-510.html