Ông ta thà nhìn thấy cảnh Lý Thần như mất hết lý trí gào ầm lên còn hơn là nhìn thấy cảnh anh đột nhiên bình tĩnh như vậy.
Một đối thủ mất hết lí trí sẽ dễ dàng đối phó hơn một đối thủ dù đang tức giận nhưng vẫn duy trì được sự bình tĩnh.
Lúc này, Nhan Bân đột nhiên nhận ra rằng, thậm chí đến bản thân ông ta cũng chưa chắc đã có thể toàn vẹn bước ra khỏi căn phòng 303 này.
Ý nghĩ này khiến toàn thân Nhan Bân căng chặt lại.
Lý Thần có thể tra tấn Nhan Hạ và Nhan Hải đến mức độ này, anh đương nhiên sẽ không ngại cho ông ta một chút kỷ niệm đáng nhớ.
Nghĩ đến đây, Nhan Bân lặng lẽ đưa tay vào trong túi quần, sờ vào điện thoại, quyết định một khi xảy ra chuyện gì thì sẽ lập tức gọi điện cho Quan Chi Đống tới ứng cứu.
Nhưng ngay sau đó, lời nói của Lý Thần đã khiến Nhan Bân nhận ra rằng mình đã sai rồi.
Hơn nữa còn sai một cách trầm trọng.
Ông ta đã đánh giá thấp Lý Thần đáng sợ này.
“Đoán xem, nếu như bây giờ tôi báo cảnh sát, con trai và em trai của ông sẽ bị phán bao nhiêu năm tù vì những tội danh này?”
Đối diện với anh hùng thật sự thì việc giết người là cách hạ đẳng nhất để giải quyết vấn đề.
So với việc giết người thì cách có hiệu quả hơn chính là thu phục lòng người.
Ví dụ như đối xử với Nhan Hải và Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2371982/chuong-569.html