Nghe những lời của Nhan Bân, Quan Chi Đống chỉ cảm thấy sốc nặng mà không thể giải thích được.
“Em thừa nhận những lời anh nói rất có lý, nhưng vì vậy mà anh tới Tô Thành mới ông cụ Hồ Thái Đấu sao?”
“Chuyện này quá không thực tế rồi, ông cụ đã về hưu lâu như vậy rồi, ông ấy không thể vì chút chuyện cỏn con này mà đích thân ra tay được”.
Nghe thấy lời của Quan Chi Đống, Nhan Bân cười lạnh một tiếng, nói: “Ông cụ Hồ Thái Đấu đương nhiên sẽ không đích thân ra tay, nhưng tôi cần mượn sức ảnh hưởng của ông ấy, tôi muốn tập hợp toàn bộ sức mạnh của Huy Thương!”
Nhan Bân nhìn Quan Chi Đống bằng đôi mắt sáng ngời, nói: “Đến lúc đó, chúng ta muốn bóp chết Lý Thần thì có gì khó chứ?”
Vẻ mặt của Quan Chi Đống thay đổi, ông ta nói: “Nếu như ông cụ Hồ Thái Đấu gật đầu, chúng ta quả thực có thể mượn phần lớn sức mạnh của phái Huy Thương, chỉ là… ân tình này thật sự quá lớn”.
Vẻ mặt Nhan Bân dần trở nên hung tợn, cay nghiệt nói: “Vậy thì sao chứ, tôi chẳng quan tâm gì nữa cả, nợ ân tình thì có thể trả, những lợi ích đó tôi có thể nhường, nhưng mối thù này, không thể không báo được!”
Nhìn người bạn đồng hành dần dần trở nên xa lạ, Quan Chi Đống hít sâu một hơi.
Thành thật mà nói, ông ta đột nhiên có chút sợ hãi.
Bởi vì những gì Nhan Bân đang làm bây giờ là tổn thương kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2371966/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.