“Xã hội thượng lưu thực sự không phải như cậu đâu”
Lời nói của Tô Vãn Thanh khiến sắc mặt Quan Lâm Lâm lập tức trở nên khó coi. Cô ta tức giận nhìn chăm chăm Tô Vãn Thanh và nói: “Tôi luôn khách sáo với cậu, ý cậu là gì?”
Tô Vãn Thanh cười lạnh lùng: “Hết lần này đến lần khác cậu chế nhạo bạn trai của tôi. Tôi đã nhịn cậu lâu lắm rồi, cậu xỉ nhục anh ấy cũng là xỉ nhục tôi, sao tôi phải hòa hợp với cậu?”
“Cả ngày còn ra vẻ trịch thượng, làm bộ mình tốt lắm. Tôi tìm người như thế nào, nói thẳng ra, có liên quan gì tới cậu không?”
Quan Lâm Lâm vừa tức giận vừa xấu hổ: “Nếu không phải vì anh họ tôi thích cậu thì tôi đã chẳng buồn quan tâm tới loại người dễ bị người khác lừa như cậu rồi”.
“Vậy thì cảm ơn cậu, đừng bao giờ bận tâm tới tôi”, Tô Vãn Thanh kéo Lý Thần nói: “Lý Thần, chúng ta đi thôi, đối với những kẻ ếch ngồi đáy giếng như thế này thì chẳng có gì đáng nói cả”.
“Đợi đã”,
Nhan Hạ lên tiếng gọi hai người khi họ quay người bỏ đi.
Nhan Hạ điềm đạm nhìn Lý Thần và nói: “Anh có dám cạnh tranh công bằng với tôi không? Tôi cũng sẽ không lấy gia thế ra ức hiếp anh, trong vòng ba tháng, tôi nhất định sẽ khiến Tô Vãn Thanh thay đổi suy nghĩ”.
Quan Lâm Lâm cười lạnh lùng: “Anh họ, đối với loại con gái chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ này thì thôi anh bỏ đi, nói cái gì mà cạnh tranh công bằng, anh ta xứng sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069506/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.