Đối với Tiêu Mỹ, 5 ngày vừa qua như một cơn ác mộng bởi kẻ ốm yếu như cô không giây phút nào là không được yên. Thanh Huyền xin nghỉ phép, trông nom cô như một bà mẹ, Tiêu Mỹ phải nói mãi mới chịu đi làm. Thở phào nhẹ nhõm chưa được bao lâu, sự xuất hiện của Minh Vũ và Hải Long đã khiến khóe miệng cô giật giật không biết nói gì hơn. Lạy chúa, chỉ là ốm thôi mà, sao bọn họ phải làm quá chuyện lên vậy???
Hôm này, bọn họ làm một bữa ăn thật là thịnh soạn gọi là mừng Tiêu Mỹ khỏi ốm. Tiêu Mỹ nhìn đống đồ ăn thức uống trên bàn, không biết nên khóc hay nên cười. Bọn họ nấu ăn… thực sự chẳng ngon tẹo nào…
- Này, vừa khỏi ốm thì ăn nhiều vào! – Hải Long chọn một miếng đùi gà rán to nhất rồi cho vào bát Tiêu Mỹ.
Hahaha, món khoái khẩu của Tiêu Mỹ đó, cô lập tức cầm lấy miếng đùi gà, chấm tương ớt, rồi đớp một miếng thật to. Nhai được một phát, khuôn mặt bỗng nhăn lại, quả nhiên… mùi vị thật không còn gì để nói…
- Ối giời, nhìn mặt nó là biết đùi gà của mày chả ngon gì rồi. Khổ quá, tốn bao nhiêu công làm, rốt cuộc tý nữa cũng chỉ cho lợn ăn mà thôi.
Thanh Huyền giở giọng đá đểu ngay, Hải Long liền lườm cô một cái thật sắc:
- Ok, để thử xem món mày làm như thế nào nhé. Này Tiêu Mỹ, ăn cái này đi.
Cậu ta gắp vào bát Tiêu Mỹ một miếng sườn xào chua ngọt. Tiêu Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-yeu-cau/2404952/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.