"À thì?? Chuyện này… …khụ khụ… … kỳ thật là em cũng dành vài ngày để đọc qua sách vật lý… …thật đấy, em thề với trời đất… …" Thỏ trắng thoáng có chút xấu hổ, ánh mắt lại bắt đầu đảo khắp nơi, không biết nên nhìn đi đâu trong hoàn cảnh bây giờ.
"Hừ… …" Trịnh Thành Tử khẽ hừ một tiếng, anh đưa ngón tay của mình quấn những lọn tóc mềm mại của thỏ trắng, nheo cặp mắt lại rồi nói: "Cho nên… …thật sự là phần lớn thời gian em đều dành để đọc tiểu thuyết ngôn tình đúng không hả?"
"Hả… …cái này… …dạ… …"Gương mặt trắng nõn nà của thỏ trắng lúc này đã trở nên hồng hào, con mắt của cô khi thì đảo sang bên trái, khi thì liếc nhìn qua bên phải, không nói thành câu và cũng chẳng dám đối diện với Trịnh Thành Tử.
"Em dám nói dối anh… …" Trịnh Thành Tử chậm rãi nhấn mạnh từng chữ một, anh tiến sát lại tai cô, đôi môi mềm mại ấy khẽ chạm vào tai thỏ trắng khiến cô hơi rùng mình, Thành Tử nói tiếp với giọng đe dọa: "Em sẽ bị trừng phạt… …"
"Hả?" Thỏ trắng nghe không rõ liền ngẩng đầu nhìn Trịnh Thành Tử, cả người còn chưa kịp có phản ứng, thì một lần nữa vị ngọt đê mê từ đôi môi anh ấy lại truyền tới, Thành Tử bất ngờ hôn thỏ trắng.
Cảm giác mềm mại, thơm ngọt này, nếu như chưa bao giờ được nếm qua thì sẽ chẳng sao cả, nhưng chỉ cần được thử một lần duy nhất thôi, ngay lập tức nó sẽ trở thành cơn nghiện, Thành Tử đã chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-thich-em/2795846/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.