Trợ lý ngồi trong xe vô tình nhìn thấy ‘chó săn’, cô cau mày vội chồm người về phía trước báo cho Trần Tâm Đoan biết: “Chị Tâm Đoan! Bên kia có ‘chó săn’, có lẽ hắn đã chụp được hình ảnh của chị Huyên và chủ tịch Lê rồi ạ.”
Trần Tâm Đoan nhíu mày nhấn ga đuổi theo gã chó săn đó, cô tăng tốc bẻ lái chặn đầu xe của hắn, Lý Quỳnh ngăn cản không cho bạn của mình xuống xe: “Để tớ xuống giải quyết, cậu là người của công chúng không thể hành xử thô lỗ được, rất dễ bị bôi đen.”
Trần Tâm Đoan gật đầu để bạn thân xuống xử lý, gã phóng viên đột nhiên bị chặn đầu xe, mất dấu Cố Vũ Huyên thì giận dữ, xuống xe chỉ thẳng vào mặt của Lý Quỳnh quát lớn, thậm chí gã còn muốn dạy cho cô một bài học, không quan tâm cô là con gái: “Này, cô có biết chạy xe không hả?”
Lý Quỳnh không muốn nhiều lời với mấy kẻ không ra gì, thật thô lỗ chưa gì mà đã muốn đánh nhau, cô bẻ các khớp ngón tay khởi động tay chân xong liền dứt khoát dạy dỗ gã một trận, gã phóng viên co người nằm dưới đất đau đớn, thấy cô tiến lại phía xe của mình, gã nhăn mặt gượng người dậy hỏi: “Cô… cô muốn làm gì?”
Cô Lý mở cửa xe lấy máy ảnh sau đó nhanh chóng xóa hết mấy tấm ảnh mà gã đã chụp Cố Vũ Huyên cùng Lê Ninh Tuấn, xóa xong cô đặt máy ảnh lại vị trí cũ, trước khi rời khỏi còn không quên cảnh cáo: “Sau này anh thấy Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2980134/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.