Thoáng chốc một tháng đã trôi qua, hôm nay chính là ngày diễn ra hôn lễ của Lê Ninh Tuấn và Cố Vũ Huyên. Hôn lễ được bảo vệ nghiêm ngặt ngoại trừ người trong dòng họ hai bên, bạn bè thân thiết ra thì không có ai được phép bước vào bên trong hội trường.
Ngồi chờ trong phòng nghỉ cô Cố một mình chán chường không có việc gì làm bèn lấy điện thoại chơi game một chút. Lý Quỳnh cùng Trần Tâm Đoan mở cửa bước vào thấy cô bạn đang rảnh rỗi chơi game thì khẽ cười, cả hai ngồi xuống bên cạnh cô dâu. Trần Tâm Đoan khoác tay qua vai của cô Cố: “Hôm nay là ngày trọng đại của cậu, cậu đang khoác trên người bộ váy cưới xinh đẹp, lộng lẫy như thế này mà còn tâm trạng chơi game? Một chút hồi hộp, căng thẳng cũng không có sao?”
Cố Vũ Huyên đặt điện thoại xuống ghế, khẽ lắc đầu trả lời: “Không có, một chút cũng không, có lẽ giữa tớ và Lê Ninh Tuấn đều kết hôn theo sự sắp xếp của gia đình không hề có bất cứ tình cảm gì nên mới như thế.”
Trần Tâm Đoan gật gù đáp: “Cũng đúng, đổi lại là tớ tớ cũng giống như vậy có khi còn sinh ra cảm giác chán ghét, khó chịu khi lấy người mà mình không yêu nữa.”
“Quỳnh! Đậu Đỏ đâu rồi?” Cố Vũ Huyên đảo mắt nhìn một lượt nhưng không thấy con trai cưng ở đâu cả.
“Đậu Đỏ đang ở bên ngoài chơi cùng với em trai cậu. À phải rồi, cậu có biết phù rể là ai không? Tớ cùng Tâm Đoan rất hiếu kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2980126/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.