Lê Ninh Tuấn đưa mặt sát lại gần khiến cho Cố Vũ Huyên ngượng ngùng, trên mặt xuất hiện rạng mây hồng hồng, cô rụt cổ nhỏ giọng hỏi: “Anh muốn tôi báo đáp như thế nào?”
Chủ tịch Lê liếm môi cười cười, hai mắt quét cô từ trên xuống dưới, thấp giọng nửa thật nửa đùa nói vào tai Cố Vũ Huyên: “Hay là em lấy thân báo đáp đi.”
Cố Vũ Huyên mém nữa thì sặc nước bọt, cô có cảm giác mặt của mình sắp bốc cháy luôn rồi, không thể tiếp tục chủ đề này nữa, Lê Ninh Tuấn quá yêu nghiệt cô đấu không lại, cô Cố vội lảng sang chuyện khác: “Lê Ninh Tuấn! Anh có thể giúp tôi một chuyện không? Chỉ cần anh giúp tôi xong thì anh muốn tôi cảm ơn anh như thế nào cũng được, chỉ là đừng trêu đùa tôi như thế nữa.”
Cậu Lê nhướng mày, hai mắt không rời khỏi gương mặt xinh đẹp hay ngại ngùng của vợ, thật muốn cắn cho một cái. Anh rất muốn nói với cô là lời vừa nãy anh không có đùa nhưng sợ sẽ dọa cô nên đành thôi: “Em muốn tôi giúp chuyện gì?”
“Anh giúp tôi điều tra xem các lãnh đạo cấp cao trong công ty Thịnh Hoa người nào còn trẻ tuổi độc thân. Tâm Đoan cảm nắng một người trong đó nhưng tới hiện tại vẫn chưa biết được tên tuổi nên tôi mới muốn giúp cậu ấy.” Cố Vũ Huyên nhìn Lê Ninh Tuấn bằng cặp mắt cún con, nếu anh không đồng ý cô sẽ năn nỉ đến khi nào anh giúp thì thôi, cô Cố không tin mình ăn vạ không thành công.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2980067/chuong-38.html