Lê Ninh Tuấn xụ mặt xuống vì vợ không gọi nữa, cho dù có nói thế nào Cố Vũ Huyên cũng không gọi. Trịnh Vũ đang lái xe đến bệnh viện thì bỗng nhận được tin nhắn của ông chủ bảo anh mua đồ ăn sáng điều khiến anh kinh ngạc ở đây chính là bà chủ cũng đến rồi? Trịnh Vũ nhớ rất rõ bản thân không hề tiết lộ điều gì, sao cô lại có thể nắm bắt được tin tức nhanh như vậy?
Trịnh Vũ mua đồ ăn sáng mang đến, trong lúc đợi ông bà chủ của mình ăn xong thì anh nhanh chóng đi làm thủ tục xuất viện. Sau khi ăn xong, chủ tịch Lê cất giọng hỏi Cố Vũ Huyên: “Em định ở lại cùng với anh cho đến khi anh hoàn thành công việc ở đây luôn sao?”
Cô Cố gật đầu khẳng định chắc chắn: “Sau chuyện này em không thể nào yên tâm được nữa, bây giờ có bác sĩ đi theo em cũng không yên tâm, nhất định phải đích thân giám sát sức khỏe của anh, anh cứ làm việc của mình còn em sẽ đi chơi.”
Lê Ninh Tuấn khẽ cười, trong lòng rất vui vẻ chấp nhận sự giám sát ngọt ngào này, vừa đi công tác vừa lại có thể ở bên cạnh vợ anh đâu có ngu ngốc mà lại không đồng ý. Giám đốc Trịnh vừa mới ăn sáng còn chưa tiêu hóa xong lại phải ăn một tô thức ăn cho chó nữa, anh thấy mình sắp bị bội thực rồi.
Trên đường quay trở về khách sạn, cậu Lê cầm điện thoại lướt xem mấy bài đăng về vợ của mình ở trên mạng, mới mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2979733/chuong-56.html