“Anh biết bản thân đã làm quá nhiều chuyện, là một kẻ không ra gì khiến em mất lòng tin nhưng anh cầu xin em hãy tin anh một lần, một lần duy nhất, anh thật sự muốn chăm sóc cho em và con, không lẽ em không muốn con của chúng ta có một gia đình hoàn chỉnh hay sao? Em không muốn Đậu Đỏ có cha sao?” Đinh Hải Duy nói với giọng điệu vô cùng khẩn thiết, ánh mắt chân thành hy vọng Lý Quỳnh có thể cho anh một cơ hội.
Nghe những lời nói đó Lý Quỳnh bỗng trở nên do dự, mặc dù bề ngoài Đậu Đỏ luôn nói có cô là đủ không cần cha nhưng cô biết trong thâm tâm của cậu con trai nhỏ luôn muốn có cha, Lý Quỳnh lại càng không muốn con trai của mình bị người khác nói là một đứa bé không có cha.
Đắn đo suy nghĩ một lúc cô Lý đã có quyết định của mình: “Được rồi, tôi đồng ý cho anh một cơ hội, tôi hy vọng là anh sẽ không làm cho tôi phải thất vọng.”
Chủ tịch Đinh gật đầu lia lịa, vui mừng cười híp cả hai mắt: “Chắc chắn sẽ không làm em thất vọng, anh có thể lấy danh dự của mình ra để bảo đảm.”
--------------------------------------------------------
Thời gian công tác của Lê Ninh Tuấn bị kéo dài thêm vài ngày, đến ngày thứ bảy anh cùng Cố Vũ Huyên mới bay trở về thành phố E. Vừa bước ra khỏi khu vực an ninh ở sân bay, cô Cố đã ngay lập tức nghe thấy có người gọi mình, giọng nói ấy không thể lẫn đi đâu được, ngoài bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2979730/chuong-57.html