2.
A Từ từng ôm tôi, hỏi tôi muốn kết hôn khi nào.
Lúc ấy tôi đùa nghịch những ngón tay thon dài của anh, cười nói: “Vậy còn phải xem anh muốn cầu hôn lúc nào, à đúng rồi, nhất định phải cầu hôn em ở biển hoa, em nhất định sẽ đồng ý.”
Vừa nói xong anh liền ôm mặt tôi hôn một cái, giọng nói hơi khàn: “Em nói rồi đấy, không được nuốt lời.”
“Không nuốt lời, ngoéo tay ngoéo tay.”
Anh thấy tôi đưa tay ra, trịnh trọng ngoắc lấy ngón út của tôi.
Lúc tỉnh lại, Trình Cảnh Từ đã rời đi, tôi nhìn khoảng trống bên người, buồn bã mất mát.
Lại mơ thấy A Từ...
Khi tôi chuyển chậu lan sang, Trình Cảnh Từ đang đứng trên ban công nghe điện thoại, ánh mắt lại vẫn rơi xuống chậu lan trong tay tôi.
Chậu lan này là quà sinh nhật A Từ tặng tôi, do tự tay anh trồng, tôi từng nói tôi không thích trang sức châu báu gì cả, chỉ thích hoa lá cỏ cây.
Tôi giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt của Trình Cảnh Từ, tìm một chỗ đặt chậu lan xuống, ngồi xổm xuống nhẹ nhàng chơi đùa với nó.
Nghe điện thoại xong, hắn đút hai tay vào túi quần đi đến bên cạnh tôi, trịch thượng nhìn tôi: “Mua lan à?”
“Em tự trồng đấy, lợi hại không?” Tôi ngẩng đầu nhìn hắn đắc ý cười.
Hắn trầm mặc một lát rồi quay người bỏ đi, chỉ ném lại một chữ: “Ừ.”
Nụ cười thoáng chốc biến mất, tôi dùng ngón tay chọc chọc một bông hoa lan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-anh/2945035/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.