3.
Trình Cảnh Từ làm việc trong thời gian dài sẽ bị đau đầu, đây là chuyện trong lúc vô tình tôi phát hiện ra.
Tối hôm đó, tôi thấy muộn rồi mà hắn vẫn chưa ra khỏi thư phòng nên đi tìm hắn, cửa thư phòng khép hờ, tôi thấy hắn ôm trán với vẻ mặt thống khổ, nhạy nhanh đến nhẹ nhàng ấn giúp hắn.
Còn chưa ấn được mấy cái, hắn đột nhiên nắm lấy cổ tay tôi, nhìn vào mặt tôi, trong mắt như có thứ gì đó đang giãy giụa, nhưng ánh mắt vẫn xa lạ như cũ.
Tôi biết, hắn đang tìm kiếm bóng dáng của một ai đó.
Hắn luôn nói không cho tôi thông qua gương mặt của hắn để nhìn gương mặt của A Từ, nhưng không phải hắn cũng như vậy sao, thường xuyên vô duyên vô cớ nhìn tôi, ánh mắt dường như ở trên người tôi, nhưng lại không giống như đang nhìn tôi.
Có một buổi tối, hắn đưa tôi ra ngoài ăn cơm, lúc trở về thì đã muộn lắm rồi, quay phim cả ngày hơi mệt nên tôi dựa vào ghế phụ ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, xung quanh rất yên tĩnh, xe cũng đã dừng lại, dưới ánh đèn lờ mờ, tôi thấy Trình Cảnh Từ đang thất thần nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
Tôi giật nhẹ môi, giọng nói hơi khàn, “Trình Cảnh Từ.”
Hắn định thần lại, quay mặt sang một bên tránh tầm mắt của tôi, nói: “Đến rồi, xuống xe đi.”
Đêm đó, hắn không làm bất cứ cái gì trừ việc ôm tôi ngủ.
Trình Cảnh Từ không thích nước hoa, A Từ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-anh/2945033/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.