Từ trước đến nay Bạch Trạm Nam không phải là người bằng lòng chịu thiệt, bản thân anh vẫn luôn làm theo phươngchâm sống của mình, tuyệt đối không có ai bị cắn mà lại xem như không có việc gì. Thực sự hành động của Lâm Tương khiến cho anh khó chịu nóikhông nên lời, cảm giác khó chịu này tuyệt đối không chỉ do danh dự củađàn ông bị khiêu khích.Anh không biết sự khó chịu này đến từđâu. Sau ngày đó, dường như nhìn cái gì anh cũng thấy không thuận mắt,chính là sự buồn rầu ấm ức không thể nào giải tỏa.
Đúng dịp Bạch Cẩn Tây đến Giang thị côngtác, hai người hẹn nhau đi uống rượu. Nhìn khuôn mặt của anh nhịn khôngđược cười nhạt: “Không phải là bị đàn bà đùa giỡn sao? Cậu vốn cũng haychơi đùa như thế, có gì mà phải tức giận?”
Đúng vậy, có gì mà phải tức giận? Nhưng mà Bạch Trạm Nam lại cảm thấy rất khó chịu.
Mặc dù ngay từ đầu cả anh và Lâm Tươngđều không thực sự có tình cảm với nhau, anh vì lợi ích, Lâm Tương lạitìm kiếm an ủi từ trên người anh. Có vẻ như việc này rất công bằng,nhưng anh vẫn có cảm giác bị thương.
Có người ôm mấy cô gái đi qua trước mặt.Bạch Trạm Nam không chú ý, nhưng ngược lại đối phương dừng bước, cườitoe toét chào hỏi anh: “Thật trùng hợp Bạch tổng, không bằng cùng nhauuống một chén?”
Bạch Trạm Nam ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là Tiêu Tuấn.
Quan hệ giữa anh và người này cũng rấtđơn giản, hơn nữa vừa thấy anh ta anh lại nhớ tới mối quan hệ với LâmTương, trong lòng càng thêm bực bội:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-co-chap/89120/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.