Rất nhiều ngày sau đó Bạch Trạm Nam không đến tìm Lâm Tương. Mặc dù trước đây hai người cũng từng cãi nhau dẫnđến chiến tranh lạnh, nhưng lần này, dường như có chỗ nào đó cứ mơ hồkhông giống trước. Trong tiềm thức, anh không để ý tới suy nghĩ của nhađầu kia nữa, chỉ chăm chăm làm việc và xã giao để làm cho mình lơ là.Sau ngày đó Lâm Tương cũng biết ý không liên lạc lại với anh, cũng cóthể vì cô không có nhiều thời gian.
Đúng như dự đoán, trợ lí gọi đến nói vềviệc phá bỏ và di dời dân ở khu phố đối diện đường cái, sau đó giọngđiệu lại thay đổi cực kì cẩn thận: “Lâm tiểu thư một mực đến nhà bà Cao, người của chúng ta căn bản không đến gần căn nhà đó được, ngay cả cơhội thỏa thuận cũng không có.”
Bạch Trạm Nam cúi đầu nhìn văn kiện, chờcậu ta nói xong mới tháo kính trên mũi xuống, ngoài cửa sổ ánh hoàng hôn dần dần bao phủ một tầng lành lạnh, ven đường đã có mấy cây đèn chóilọi sáng lên.
Vẻ mặt anh rất bình tĩnh, giọng điệu lãnh đạm: “Cậu muốn nói với tôi, ngay cả một cô gái người của ta cũng không đối phó được?”
Trợ lí lắp bắp kinh hãi: “Nhưng, đó là Lâm tiểu thư—-“
“Tôi chỉ có một người phụ nữ?”
Trợ lí bị thái độ của anh làm cho giật mình, thấp giọng đáp: “Vậy, tôi đi làm.”
Cúp điện thoại, rốt cuộc Bạch Trạm Namkhông có tâm tư xem tiếp gì nữa, anh biết tính tình của Lâm Tương, lúcđó cúi mình trước anh có lẽ chỉ là hành động bất đắc dĩ, thái độ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-co-chap/89119/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.