“Lôi ca ca….”
Cô gái thân thể gầy yếu đuổi theo bóng dáng cao lớn phía trước , sợitóc bay loạn , chân không mang hài , lòng bàn chân bị đá vụn trát phá .Mỗi bước chạy dưới chân lưu lại vết máu , lưu lại một cái dấu chân màuđỏ , bốn phía nơi nơi là khói lửa , môt mảnh phế tích hoang tàn . Nơinày không có gió , không có ánh mặt trời , cũng không có….sinh mệnh
Cô gái vươn tay muốn bắt trụ cái gì đó , nhưng là ngón tay vừa đụngtới vạt áo nam tử , nam tử lại cách xa hơn , thủy chung là chạm khôngtới . Cô gái nóng nảy , phịch một tiếng , bị vấp vào một khúc cây trênmặt đất , cơ thể truyền đến một trận đau đớn . Mà thân ảnh phía trướclại hoàn toàn không hề có ý định dừng lại , càng ngày càng xa…..
“Không cần!” Nàng muốn đứng lên , thân thể vừa mới cử động lại lập tức ngã xuống “Lôi ca ca…..” Cô gái khóc nức nở gọi theo bóng lưng người phía trước , trong không khí truyền đến tiếng vang của nàng ……”Lôi ca ca…Lôi ca ca……” Một âm thanh bao hàm bi thường trầm trọng cùng với tưởng niệm tộtcùng,. nhưng mà thân ảnh nam tử càng lúc càng mờ nhạt , rốt cuộc nhìnkhông thấy . Thế giới này trống trơn , chỉ còn lại một mình nàng….
“Tiểu thư Tiểu thư…..” một lục y (áo xanh) nữ tử trước giường khẽ vỗ nhẹ mặt cô gái , cô gái sắc mặt tái nhợt ,trên mặt tràn đầy nước mắt , trên trán từng giọt mồ hôi không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057311/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.