Nữ nhân này ngủ ba ngày vẫn chưa tỉnh , tìm đại phu xem qua cũng chỉnói khí huyết không đủ , trong lồng ngực tích tụ khí lâu ngày không tiêu tan . Nói cái gì tâm bệnh cần tâm dược , trời ạ , tâm dược , nàng đinơi đâu kiếm tâm dược a
Tam tiểu thư bị bệnh , lão gia không nghe cũng không hỏi , giống nhưVân Tâm Nhược không phải nữ nhi của hắn . Mà Đại tiểu thư kia chỉ bị một chút phong hàn , khiến cho toàn phủ khẩn trương nửa ngày , đều là họVân , tại sao bất đồng như vậy , xem tiểu thư đáng thương của nàng nênsửa tên Vân mệnh khổ a. Nếu không nữ nhi nhà mình cũng một cái mã phu bỏ trốn dễ dàng như vậy, cho người khác giả tiểu thư cũng thập phần dễdàng , thật không biết tiểu thư là may mắn hay bi ai
Nàng còn đang suy nghĩ nữ tử này tỉnh nàng phải nói như thế nào , vìmạng nhỏ chính mình mà suy nghĩ ,phải làm cho nàng biến thành Vân TâmNhược mới được , xem cách ăn mặc của nàng , trên người quần áo rách tung tóe tràn đầy tro bụi , quần áo cũng có vết máu , xem ra là một bé gáimồ côi
Cho dù không phải bé gái mồ côi cũng là nử tử trong nhà gặp biến cốlớn nên lưu lạc tha hương , khi giúp nàng thay quần áo , thấy cánh taythượng đầy dấu vết kim đâm lớn đập vào mắt mình , không biết ai nhẫn tâm như vậy đối xử với nữ tử không tới 20 tuổi này dùng loại hình pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057309/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.