Có lẽ vì trong lòng có nhiều chuyện , có lẽ vì một thời gian dài chỉđược truyền dinh dưỡng để duy trì mạng sống , Vân Tâm Nhược ăn rất ít ,Tử Y hâm nóng qua đồ ăn ,ăn mấy miếng rồi cũng ăn không vô 
Nhìn mấy món đồ ăn không nhúc nhích , Tử Y dùng ánh mắt u oán nhìn nữ tử trước mặt , ăn ít như vậy , con gà con ăn so với nàng còn nhiều hơn 
Buông bát xuống , Vân Tâm Nhược coi như không thấy ánh mắt lên án của Tử Y , cầm lấy sách bên cạnh bàn tinh tế nhìn , triều đại này chữ cùngchữ phồn thể của thế giới nàng không khác nhau lắm , vẫn có thể miễncưỡng xem được , nàng đối với thế giới này hoàn toàn không biết gì cả ,trừ bỏ Tử Y , đọc sách là biện pháp tốt nhất , nhìn vài ngày , đại kháicũng hiểu được một chút . Hoàn hảo là một cái niên đại thái bình (không có chiến tranh) 
“Tiểu thư , chúng ta đi ra ngoài một chút đi?” quét tước phòng , Tử Y nhìn nhìn thời tiết bên ngoài đề nghị ” Người nhìn xem bên ngoài thời tiết thật tốt. Mỗi ngày đọc sách nhiều cũng không có ý nghĩa ,ngươi xem tiểu thư người ta người nào không bắt bướm , du hồ” nói một đống lớn , nếu tiểu thư không đi ra thì thật ủy khuất cho nàng 
“Ta nói tiểu thư , ngươi từ lúc tỉnh lại không qua khỏi cửa này!” lại là một tiếng oán giận , thanh âm có chút kìm nén , xem ra nàng đãmuốn sắp phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057299/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.