Có lẽ là nên cảm tạ tiểu ong mật Tử Y này , Vân Tâm Nhược buông quyển sách trên tay , đáp ứng cùng nàng đi ra ngoài một chút , Tử Y vui vẻ đi theo sau nàng , mau chóng lấy thêm quần áo cho tiểu thư rồi chạy ra mởcửa . Bất quá nàng tựa hồ quên hỏi tiểu thư nhà nàng vừa rồi cười cái gì . Chờ tới khi nhớ lại , người ta nửa lời cũng không nói , hại nàng buồn bực nửa ngày , bất quá đó là chuyện nói sau
Bí phương viện , Vân Tâm Nhược sống ở tiểu viện , bình thường cũngchỉ có một mình Tử Y tự làm mọi việc , tuy rằng nhìn có vẻ đơn sơ , lạicực kỳ thanh nhã , trước cửa có một hoa viên nhỏ , bên trong có vài loại hoa nhỏ , mặc dù không phải thực đẹp nhưng rất dễ nhìn , bốn phía làmột gốc cây phong lá đỏ, nói vậy mùa thu nhất định là một mảnh lửa đỏ
Đi ra sân , Tử Y nhìn thấy Vân Tâm Nhược thân hình khẽ chao đảo , thở nhẹ một tiếng , vội vàng đi lên đỡ lấy nàng
Ổn định thân hình xong , nhìn bàn tay đặt trên người mình , Vân TâmNhược cúi đầu không nói . Nhíu mày , trong lòng bàn tay truyền đến sựquan tâm của Tử Y , nhưng là nàng có cảm giác không thích
“Tiểu thư!” Lúc này Tử Y là buông tay thì không tốt , mà không buông cũng không tốt , buông tay , nàng sợ tiểu thư đột nhiênté ngã , nàng nâng dậy không nổi , không buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057297/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.