Phịch một tiếng , nàng cảm thấy có một lực đụng mạnh vào người , chân đứng không vững , lảo đảo một chút liền ngã xuống đường , trên đùi cảmgiác đau đau , một tia hồng chậm rãi chảy ra , chảy máu , đỏ như máu .Vân Tâm Nhược nhìn máu của mình , có chút ngây ngốc . Thì ra , máu củanàng còn nhiều như vậy , còn chưa bị lấy hết , một chút chua sót trongánh mắt…
“Cô nương, ngươi không sao chứ?” âm thanh thanhnhuận của nữ nhân truyền tới , trên người cũng xuất hiện một bàn tay ,tinh tế , trắng noãn , nàng ngẩng đầu lên nhìn , thấy một cảnh xuân tươi đẹp trước mặt
“Thực xin lỗi! ta không phải cố ý! A…ngươi chảy máu rồi” Nữ tử kia sốt ruột lấy khăn lụa trong ngực ra , muốn giúp nàng băn bó miệng vết thương
Vân Tâm Nhược né tránh tay nàng , cố hết sức đứng lên , chân có chútđau , thật sự rất đau , xem ra bị thương không nhẹ . Nàng xoay ngươikhông liếc mắt nhìn nữ tử kia một cái nào , tiến về phía trước bước đi
“Cô nương ngươi không sao chứ? Ta giúp ngươi tìm đại phu được không?” nữ tử kia gắt gao đi theo sau nàng , tựa hồ không có ý định rời đi
Vân Tâm Nhược dừng bước , quay đầu nhìn về nữ tử phía sau , nhíu mi hỏi “Có chuyện gì sao?” Ngữ khí bình thản , không chút để ý vì người này đụng vào mình nên mới bị thương
Nàng kia khóe miệng khai một chút cười , thực ấm áp ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057278/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.