“Tốt lắm , trong vòng 3 ngày không để vết thương đụng nước là được” băng bó vết thương xong , đại phu tán thưởng nữ tử trước mắt , tuổikhông vượt qua 18 , lại có khí chất linh đạm , bề ngoài thoạt nhìn yếuđuối , nhưng là có thể thấy được nội tâm thập phần kiên cường . Là đạiphu nên đương nhiên biết được vừa rồi thượng dược rất đau , tuy rằngnàng đau tới sắc mặt tái nhợt trong suốt , nhưng là lại chưa từng rênmột tiếng nào , chỉ nhíu chặt mày lại
Nàng đối với đau đớn trình độ nhẫn nại vượt qua tưởng tượng của hắn
Sau đó hắn lấy một bình sứ màu trắng trong hòm thuốc ra , đưa tới tay Vân Tâm Nhược nói “Dược này , mỗi ngày bôi 2 lần , trong vòng 7 ngày , là có thể không lưu lại sẹo gì”
“Cám ơn” Vân Tâm Nhược nhẹ nhàng cười , dung mạo như tuyết băng sơ , cầm bình sứ trên tay hắn để vào trong lòng .Có dược thì tốt rồi , bằng không nha đầu Tử Y kia biết được , lại lải nhải khôngngừng , làm cho mình không thể thanh tĩnh
Sau đó Đỗ Ngàn Lan tới tiệm may mua cho Vân Tâm Nhược một bộ quần áomới , nàng cũng không cự tuyệt , trên người mình không có một đồng bạcnào , nếu mặc quần áo này trở về, Tử Y thì không nói làm gì , nàng sợnhất là phiền toái đến Vân Thiển Y
Đi ra khỏi tiệm may , Vân Tâm Nhược nhìn vẻ mặt đầy ý cười của ĐỗNgàn Lan , lại nhìn nhìn sắc trời , nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057276/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.