Mưa phùn rơi tầm tã không dứt , từng giọt mưa rớt vào cây trúc, đọnglại ở thân trúc một giọt nước trong suốt , rừng trúc xanh mướt một mảnhẩm ướt , gió thổi qua , một tiếng đàn êm tai khuynh sái phát ra , nhưtiếng nước róc rách .Trong rừng trúc có một tòa tiểu đình , lúc này bênngoài đình mưa phùn lất phất , bên trong sạch sẽ thanh nhã , tiếng mưarơi xuống , cùng tiếng đàn phát ra hòa vào âm thanh của thiên nhiên
Say mê , lại say mê….
Tiêu Thanh Hàn ngồi bên trong đình , vẫn là áo trắng như tuyết , đầungón tay thon dài nhẹ nhàng gẩy cầm . Rừng trúc , đình bằng trúc , thậmchí cầm cũng từ trúc chế thành , hắn tựa hồ cực kì thích trúc
Tiếng đàn cực kì nhẹ nhàng, lại thanh thúy vang vọng giữa đất trời,giống như phất trần khẽ lướt qua thể xác và tinh thần , ngón tay bạchngọc không ngừng lướt qua dây đàn . Chậm rãi từ chậm tới nhanh , từ nhutới cương , nếu nói vừa rồi là tiếng gió trong núi lướt qua , mềm mạinhẹ nhàng , thì hiện tại giống như trăm vạn quân đội đang đánh nhau ,trống trận vang dội , tiếng vó ngựa dồn dập , ngón tay nam tử càng lúccàng nhanh , khúc nhạc cũng càng ngày càng trào dâng
Bỗng dưng nghe phịch một tiếng , tiếng đàn im bặt , hai tay nam tửđặt trên cầm ,trên sợi đàn bị đứt có thể mơ hồ nhìn thấy một tơ máu
Lúc này , một rặng mây đỏ bay tới , một gã nam tử hồng y giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057249/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.