Cơm nước xong, Tử Y dọn dẹp tốt hết thảy, mới vừa đi ra ngoài thìPhương quản gia đi vào. Hắn nhìn thấy Vân Tâm Nhược đang đọc sách, liềnim lặng đứng một bên, không nói câu nào.
Vân Tâm Nhược đang ngồi ở bàn tay cầm sách, ngón tay nhẹ nhàng lậttrang sách, thanh âm lật sách sàn sạt vang lên. Một lúc sau, nàng ngẩngđầu nhìn về phía Phương tổng quản, kỳ thật nàng sớm biết hắn vào, cũngbiết hắn tới làm gì? Nàng không phải là người nói nhiều, hắn không mởmiệng, nàng cũng tự nhiên không nói trước. Đương nhiên, đối với Phươngtổng quản này, theo như vừa rồi hắn chính là không muốn làm phiền nàngđọc sách, ấn tượng của nàng đối với hắn tốt hơn nhiều lắm, Phương tổngquản này tuy rằng làm người chanh chua, cũng chỉ là một cái tiểu nhân
“Tam tiểu thư!” Bị Vân Tâm Nhược nhìn chăm chú,Phương tổng quản hành lễ, ngày xưa trong mắt chỉ có khinh thị nay lạithật sự cung kính, lại vẫn có chút bội phục
Vân Tâm Nhược gật gật đầu, buông sách trên tay, đứng dậy “Phương tổng quản có gì muốn giao cho ta thì lấy ra đi”
“Vâng….” Phương tổng quản đáp. Âm thầm bội phục vịtiểu thư băng tuyết thông minh này, từ phía sau lấy ra hai trang giấy.Hai tay dâng lên trước mặt Vân Tâm Nhược, giải thích:
“Trong đó một tờ là khế bán mình của Tử Y, một tờ khác là của Lão gia đưa cho tiểu thư”
Vân Tâm Nhược tay cầm hai tờ giấy trong tay hắn, nhìn kỹ, giấy trắngmực đen viết rõ ràng, tờ thứ nhất quả thực là khế bán mình của Tử Y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057219/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.