Phương tổng quản đứng ở chỗ cũ nhìn Vân Tâm Nhược đột nhiên đi ra hướng cửa sổ, ông không đoán được lòng nàng đang nghĩ gì
Mà nữ tử bên cửa sổ đột nhiên quay đầu, mở miệng nói: “Phương tổng quản có thể giúp ta làm một việc không?” Có vài phần khẩn cầu , cũng có vài phần đoán
Hảo ý của hắn, nàng tất nhiên thấy được. Cho nên…….
Phương tổng quản không chút do dự gật đầu. Trả lời “Tam tiểu thư có gì cứ phân phó? Chỉ cần Phương mỗ có thể làm được, nhất định tận hết sức lực”
Nghe được hắn nói như vậy, Vân Tâm Nhược thở nhẹ ra, quả nhiên, nàng đoán đúng. Vì thế nói:
“Sau khi ta gả đi, có thể giúp ta chiếu cố Tử Y một chút được không?” Nàng không có yêu cầu gì khác, chỉ có cái này. Nàng sẽ không mang Tử Y vào phủ Tướng quân, nơi đó một mình nàng là đủ rồi
“Tam tiểu thư, người không định mang Tử Y đi sao?”Phương tổng quản cảm thấy thập phần ngoài ý muốn, cũng thập phần kinhngạc, hắn không hiểu , nàng cố hết sức lấy lại khế bán mình của Tử Y,cũng là vì Tử Y mới cam tâm thay gả, vì sao hiện tại lại muốn đem nàngbỏ lại nơi đây
“Không cần” Vân Tâm Nhược lắc đầu, đi vào nội thất,chỉ chốc lát ôm ra một cái hộp nhỏ khéo léo, đưa tới tay Phương tổngquản. Ý nói hắn mở ra.
Phương tổng quản vừa mở ra, thấy bên trong có vài món trang sức, mấythỏi bạc, mặc dù không phải vô giá, nhưng là cũng có giá trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057217/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.