Quần áo trắng như tuyết, phong thái như thiên tiên. Sợi tóc uốn lượntheo gió, sau đó lại rơi xuống cùng một chỗ, khuôn mặt như ngọc tuyệt mỹ khuynh thành
Khí chất phiêu dật xuất trần, phiêu nhân xuất thếcao thượng thoát tich, chu sa giữa trán như lấn át tất cả màu sắc kháctrên đời. Không nhiễm nửa điểm trần tục
“Nguyên lai Lê tướng quân cũng thích xem người khác đập đầu a!” Lại một âm thanh châm chọc truyền tới, phía sau Tiêu Thanh Hàn xuấthiện một nam tử mặc hồng y, mặc dù không phải cao quý xuất trần nhưThanh Hàn, nhưng cũng là tuyệt thế kinh người, hồng y yêu mị, ngay cảxương quai xanh lộ ra ở cần cổ cũng gợi cảm tột cùng, nụ cười nhẹ nhàngthế nhưng lại có thể yêu mị như muốn câu hồn người nhìn, sáng lạn nhưhoa
Lê Hân nghe xong, bất giác ảo não thở dài một tiếng, hắn sao lại quên còn hai người kia đang ở nội đường cơ chứ.
Tử Y ngơ ngác ngẩng đầu nhìn nam tử tuyệt trần trước mắt, máu trên tránkhông ngừng chảy xuống, hơn nữa khuôn mặt ràn rụa nước mắt, hiển thị vẻvô cùng chật vật
Tiêu Thanh Hàn nhìn qua Minh Phong. Minh Phong bất đắc dĩ cười, hiểu ý, từ bên hông lấy ra một bình ngọc
Thản nhiên ngồi xổm xuống, thuận tiện kéo ống tay áo, miệng không ngừng lẩmbẩm oán trách. Vì sao lại là hắn chứ, quần áo của hắn cũng là mới giặtxong, cũng sẽ bẩn a! Bất quá, vẫn là quên đi, ai kêu quần áo của hắn làmàu đỏ, dù sao dính máu cũng nhìn không ra
Hắn nhẹ nhàng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057145/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.