“Nữ tử đó không phải người ở Phủ tướng quân” Lê Hân lãnh đạm nói. Ánh mắt nhìn về phía Vân Thiển Y. Trong nháy mắt, tâm giống như đột nhiên bị nhấn chìm xuống đáy biển
Tại sao lại có thể như vậy?
Vân Thiển Y ánh mắt tha thiết, hai tròng mắt ngơ ngác, tràn ngập nước mắtnhìn về phía trước, ánh mắt đong đầy thâm tình, giống như phía trướcchính là người nàng đã yêu thương ngàn năm trước, khuôn mặt ngọc đỏbừng. Đưa tình ẩn tình, như dòng nước mềm mại, làm cho người ta khôngkhỏi say mê, chìm đắm trong đó
Nhưng là, không phải đối với hắn….
Nhìn theo hướng ánh mắt Vân Thiển Y, một thân ảnh trắng như tuyết
Đó là Thanh Hàn………
Sao có thể như vậy? Không lẽ ý trung nhân trong miệng Thiển Y chính là Thanh Hàn?
Thân ảnh cao lớn không khỏi cứng ngắc. Một cỗ chua xót trào liên tục trào ra không ngừng, tâm hắn như bị xé rách đau đớn. Đau đớn tới mức như đánhvào người hắn, thân thể hắn không ngừng run run, tâm cũng hoàn toàn thấm lãnh
Giống như nhìn ra sự khác thường của hắn. Tiêu Thanh Hàn quan tâm hỏi:
“Hân, ngươi sao vậy?”
Lê Hân không nói, đột nhiên có loại cảm xúc muốn cười to. Ánh mắt hàm chứa ý hận nhìn về phía Vân Thiển Y. Nhưng rồi lại thu hồi lại, ánh mắt trở nên bi thương, cuối cùng biết vì sao nửa tháng trước nàng không tới,hôm nay đột nhiên lại tới, nguyên lai, không phải vì Vân Tâm Nhược, màlà……vì Thanh Hàn
Vân Thiển Y a Vân Thiển Y, nàng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057143/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.