Thái dương dần dần lặn xuống, dự báo đã chấm dứt một ngày, ban đêm được thay thế ban ngày, bóng tối che phủ khắp nơi, ánh trăng bắt đầu thong thảchiếu ánh sáng, lan tỏa xuống khắp mặt đất, vài cụm mây vô tình che mấtánh trăng, trong nháy mắt không gian chuyển thành tối đen. Gió đêm thổiqua, cây cối hoa cỏ khẽ lay động, cành lá phất phơ, một mùi hoa khôngbiết tên lan tỏa trong không khí……Đêm tháng tư, thực đẹp đẽ…….
Bên trong Phủ tướng quân, lúc này có hai bóng đen rất nhanh lướt qua, ngay cả thị vệ gác đêm cũng cho rằng đó chỉ là một cơn gió đêm
Trong nháy mắt, hai thân ảnh đã tới một phủ đệ hoa lệ, nhìn thoángqua đại môn (cửa lớn),sau đó lập tức nhảy về phía trước, bay qua bứctường, lại nhảy xuống, động tác nhanh chóng, mềm nhẹ như yến. Trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, như một trận gió lướt qua nhẹnhàng…..
Mà thân ảnh phía sau, ở đúng nơi thân ảnh kia vừa đứng, hai tròng mắt tối đen lúc này lại sáng như sao trên trời, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, hai chữ Vân phủ thật to đập vào mắt
Thân mình nam tử dựa vào góc tường, môi nhếch lên một nụ cười cực kìquái dị, cúi đầu nói thầm “Tướng quân anh minh thần võ của ta! Từ khinào thì ngươi lại thương lượng như quân tử vậy……” (Anh Lê Hân đang tự nói với bản thân mình)
Dứt lời, ánh mắt nam tử hướng thẳng về đầu tường mà thân ảnh kia vừanhảy đi, im lặng thật lâu không nói gì, mà bóng đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057123/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.