Cùng lúc đó, ở Phủ Tướng quân, bên trong vườn Quân nhiên, Hồng Nhiênphu nhân dáng vẻ yểu điệu ngồi trên ghế, bên dưới còn được phủ thêm mộtnhuyễn điếm (miếng lót mềm) thêu bách hoa, ánh điệp cùng mây trắng (hoa, bướm, mây)
Một trận tiếng bước chân truyền đến, Hồng Nhiên bất động thanh sắc,mắt xếch yêu mị liếc nhìn về phía cửa. Cửa mở ra, Đông Hương vẻ mặt khẩn trương chạy đến bên người Hồng Nhiên, không biết thì thầm to nhỏ gì bên tai nàng ta……
Càng nghe sắc mặt Hồng Nhiên càng không tốt, gương mặt xinh đẹp bắtđầu vặn vẹo một cách đáng sợ, đến lúc nghe xong, đôi mắt phượng của Hồng Nhiên tràn ngập sự tàn nhẫn (Mình ko muốn ghi mụ này là mắt phượng huhu, mắt phượng chỉ có anh Dạ Hoa với anh Khét là đẹp thôi )
Đông Hương sau khi nói xong, ngước mắt nhìn Hồng Nhiên một cái, thânmình run lên, bộ dạng hiện tại của Phu nhân thực sự rất đáng sợ….
“Những gì ngươi nói đều là sự thật?” Hồng Nhiên nhìn về phía Đông Hương, vẫn là gương mặt kiều diễm như trước, nhưng lại làm cho người ta không khỏi rùng mình. “Tướng quân tuy rằng có đánh nàng ta, nhưng sau đó lại dùng Thanh Phong ngọclộ cứu nàng ta, cũng đáp ứng từ nay về sau nàng ta không còn là nô tỳ đê tiện nữa”
“Nô tỳ chắc chắn như vậy, những việc này đều là chính tai nô tỳ nghe được, không sai chút nào” Đông Hương tuy rằng cảm thấy hiện tại Hồng Nhiên rất đáng sợ, nhưng vẫn cố nói chắc chắn
“Tướng quân ra ngoài rồi?” Hồng Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057121/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.