Môi mấp máy, thân mình run run, mọi người đồng thời quỳ rạp xuống mặt đất
Hồng Nhiên cùng Đông Hương rốt cuộc chịu không nỗi nữa, chân cũng mềm nhũn ngã xuống đất
Tiêu Thanh Hàn ánh mắt lạnh lùng bình tĩnh nhìn về phía mọi ngườiđang quỳ, sắc mặt nặng nề, nhìn tới thân thể gầy yếu đang nằm dưới đấtkia, tròng mắt càng u ám hơn….
Đường đường là Đại phủ tướng quân, thế nhưng cũng có chuyện vận dụng hình phạt riêng, Hân…..Sao ngươi lại có thể làm như vậy?
Hắn đi tới phía trước, ngồi xổm xuống, nhìn tấm lưng dính đầy máu mecủa cô gái, không cần xem cũng biết nàng ta bị thương rất nặng, mườingón tay đều dính đầy bùn đất, có thể thấy được vừa rồi nàng đã giãy dụa kịch liệt tới mức nào, tóc bị mồ hôi làm cho ẩm ướt, bởi vì nàng tóctai rũ rượi nên Tiêu Thanh Hàn không thể thấy rõ bộ dáng, chỉ nhìn thấydưới ánh trăng, một gương mặt trắng bệch như giấy
Nhẹ nhàng nắm cổ tay nàng, mạch đập vô cùng mỏng manh làm hắn khôngkhỏi nheo mắt lại, một tia tức giận hiện ra….Bị thương như vậy, khôngphải chỉ bị mỗi trượng đập mới có…..
“Ai cho phép đánh?” Tiêu Thanh Hàn cầm cổ tay nàng, đem nội lực của mình truyền vào lục phủ ngũ tạng của nàng , lạnh giọng hỏi
Nửa ngày không ai dám trả lời. Mãi lúc sau mới có một thanh âm run run vang lên:
”Hồng Nhiên phu nhân nói,nói…. Nói nàng ta ăn cắp….ăn cắp đồ của Phu nhân……”
“Phải không?” Tiêu Thanh Hàn mở miệng, nhẹ nhàng nói ra hai chữ, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057115/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.